Chuyện cũ mười năm, thời son trẻ
Áo học trò đã bạc với thời gian
Đêm nhớ lại tưởng chừng tôi còn đó
Tuổi ba mươi đã trắng giữa sương ngàn
Mười năm ấy ai về trong nhớ tiếc
Để rơi dần và lụn mất ngày qua
Ai thắp sáng hồn tôi bằng tiễn biệt
Thuở học trò vương vấn lắm trăng hoa
Giờ chuyện cũ không còn ai nhắc nữa
Đời tôi già bằng độ tuổi ba mươi
Không biết khóc bởi chai lì tuổi trẻ
Tôi vào đời quên cả nỗi chia phôi
Giành cuộc sống cho tương lai rực rỡ
Chén hồ cừu ta bỏ lại sau lưng
Để cho con ngày mai không bỡ ngỡ
Trước cửa đời: đen trắng miếng đỉnh chung
Cho con lớn học hành người cùng bạn
Cùng nhân gian chia sớt nỗi đau buồn
Rồi cũng như da mồi ngày tháng
Nợ sông hồ chưa trả đã lao lung
Trần Tưởng Duyên
1986
No comments:
Post a Comment