Khi trở về mùa thu trên phiến lá
Tình năm xưa đã vỡ một cung rồi
Gọi tên em, âm trình còn xa lạ
Gọi tên mình, chỉ để xót xa thôi
Xin gọi tuổi tình năm năm tàn phai
Trong tiếc nuối ngậm ngùi nước mắt
Xin gọi tháng ngày em có mặt
Trong tim ta cay đắng mù lòa
Khi trở về bờ xưa vang nỗi nhớ
Thầm trong tim triền mộng hắt hiu
Gọi tên người nghe từng dang dở
Gọi tên ta đá khóc ngọn lời
Đâu biết được rằng tim ta đau
Khi trở lại nhìn người ngăn cách
Lời đá khóc khuya lòng cô quạnh
Ngỡ trong tim ru mảnh ngậm ngùi
Trần Tưởng Duyên
(Tuyển tập 1970 – 1975)
• ĐÊM SAU ĐÓ BUỒN PHIỀN VÂY MẮT NHỚ
• CHẠNH LÒNG TA GIÂY PHÚT NGHĨ VỀ NÀNG
Giờ mùa mưa đổ trên cao
Đường quen lá gọi tên nhau chẳng về
Còn đây thôi nửa cơn mê
Uống cho say mảnh tình tê tái sầu
Giờ mưa vẫn một ngày sau
Đường quen ta lá nghẹn ngào thôi rơi
Nghe đêm cúi xuống ngậm ngùi
Bảo em tim đã đổi đời trăm năm
Giờ mưa đường cũ âm thầm
Ta về mắt ứa lệ trầm trầm tan
Thôi thôi còn lại ngỡ ngàng
Và thương và nhớ và bàng hoàng rơi
Trần Tưởng Duyên
(Tuyển tập 1970 – 1975)
* Bài thơ này được viết sau đêm thi sĩ ghé Kim Sa Các ở thành Tây
No comments:
Post a Comment